“Vương quốc đỏ” không phải là một địa danh được tạo ra bởi trí tưởng tượng. Đó là nơi có hàng trăm công trình kiến trúc với hình dạng như những pháo đài thu nhỏ đã tồn tại qua nhiều thập kỷ được xem như “di sản đương đại” của vùng đồng bằng sông Cửu Long.
Đất sét đỏ, vỏ trấu và bàn tay lao động của người dân Mang Thít là những nhân tố đã tạo nên làng gạch gốm Mang Thít, nơi còn được biết đến với tên gọi “Vương quốc đỏ”. Hiện nay làng nghề vẫn còn hoạt động với các sản phẩm gạch ống và gốm không men phục vụ cho thị trường trong nước và xuất khẩu.
Chỉ có thể là trên một chuyến phà, Marguerite Duras đã lần đầu gặp gỡ người tình gốc Hoa của mình và từ đó khơi mào câu chuyện tình yêu được kể lại qua tiểu thuyết “L’Amant” (Người tình). Trên chuyến phà ấy, hai con người hoàn toàn xa lạ và khác biệt về màu da, văn hóa và hoàn cảnh sống đã có dịp mở lời trò chuyện. Suốt những tháng năm đã qua trong lịch sử, không rõ còn có bao nhiêu cuộc gặp gỡ định mệnh khác đã diễn ra trên những chuyến phà?
Tôi cùng với tụi con nít trong xóm theo chân ba mẹ lên một chiếc thuyền, trên tay là những chiếc đèn bông sen sắp được thả trên sông. Dòng sông không còn những chuyến tàu thuyền qua lại tấp nập, trước mắt hiện lên một dải lụa dệt bằng ánh sáng vô cùng lấp lánh.
Năm nay Trung Thu rơi vào ngày 21/9. Còn chưa tới một tháng nữa là Trung Thu lại về. Tôi cảm thấy thật bồi hồi, xúc động khi tôi nhớ lại những kỉ niệm ngày thơ ấu…
Chiếc bánh xèo xuất hiện trong cả ẩm thực miền Trung lẫn miền Nam với nhiều sự khác biệt. Bánh xèo miền Nam làm say lòng nhiều thực khách với vẻ ngoài to vàng đầy đặn, khi ăn có thể cảm nhận được vỏ bánh giòn béo cùng vị ngọt tự nhiên từ rau và tôm thịt của nhân bánh. Một chiếc bánh xèo miền Nam ngon và tròn vị được chế biến từ những nguyên liệu sẵn có ở địa phương, giản dị nhưng đầy cuốn hút.
Ngày xưa, phải đợi đến Tết Trung Thu gia đình tôi mới được thưởng thức chiếc bánh pía thơm ngon mà mỗi người chỉ được nếm một phần tư chiếc bánh do cuộc sống còn thiếu thốn. Ăn xong rồi mà mùi vị béo thơm của chiếc bánh vẫn còn đọng lại trên đầu lưỡi. Ngày đó tôi chỉ ước rằng mình có tiền để có thể ăn được gấp nhiều lần hơn nữa. Bánh pía ngày xưa được làm khá đơn giản, vỏ ngoài làm bằng bột mì có nhiều lớp da mỏng bao lấy phần nhân, lớp da ngoài dày thường để in chữ màu đỏ nổi bật, nhân làm bằng đậu xanh và mỡ heo.